Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

Lòng chân thật.

"Đấng làm ra cái bên ngoài lại đã không làm ra cái bên trong sao?" (Lc 40)

  Suy niệm:
Hình ảnh Chúa Giêsu không rửa tay trước khi ăn đã làm cho người Pharisêu thời đó ngạc nhiên và khó chịu. Rửa tay trước khi ăn với họ là thanh tẩy, nhưng với Chúa Giêsu đây là dịp dạy cho họ bài học về những cái bên ngoài và giá trị bên trong. Bên ngoài là những nghi thức mà họ tuân thủ, bên trong là lòng đạo đức. Người Pharisêu đã quên cái bên trong mà chỉ chú trọng vẻ bên ngoài.
Chúng ta thường có xu hướng" xấu che, tốt khoe", điều đó lâu dần tạo cho ta một "mặt nạ" khi sống với nhau, đó là thói giả hình. Nơi nào không có sự chân thật, nơi đó không có lòng tin. Dựa trên sự tin tưởng mà người ta sống với nhau một cách chân thật, để vươn tới những giá trị cao đẹp của một con người. 
Trong trường hợp cuộc đời Thánh Giuse, Tân Ước diễn tả Thiên Thần là người thông báo cho Ngài biết ý Chúa. Vì thế, nghe lời Thiên Thần truyền, Thánh Giuse đã bỏ ý định ly dị Ðức Maria cách kín đáo. Ngược lại, Giuse đã trỗi dậy ngay trong đêm khuya để đem Con Trẻ và Mẹ Người trốn sang Ai Cập cũng như đem Con Trẻ và Mẹ Người về nước Israel, đến sinh sống tại thành Nagiaréth và âm thầm nhưng ân cần lấy sức lao động nuôi sống gia đình trải qua những tháng năm dài sau đó.
Tân Ước cũng nhắc đến Thánh Giuse trong biến cố thất lạc và tìm gặp Ðức Giêsu trong đền thánh. Qua đó chúng ta khám phá ra một đặc tính khác của Ngài: Thánh Giuse đã hùng hồn "nói" trong hành động, những hành động xem ra vô lý và đầy nguy hiểm, nhưng Ngài đã khiêm tốn, can đảm và kiên trì làm để làm hài lòng thánh ý của Thiên Chúa.
Cuộc đời Thánh Giuse đã khơi gợi cho chúng ta một niềm tin, một lòng chân thật. Phải có một sự tin tưởng tuyệt đối Thánh Giuse mới có thể chở che và cưu mang Thiên Chúa và Mẹ Thiên Chúa qua suốt hành trình nơi trần thế như vậy. Chúa Giêsu muốn dạy ta bài học về sự hòa hợp giữa đức tin và việc làm. Đi xa hơn nữa, chúng ta có thể nói Chúa Giêsu dạy cho ta cách kết hợp giữa cái bên trong với cái bên ngoài.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con đừng bao giờ hồ nghi bất cứ điều gì xảy ra nơi con mà không do Thánh ý Chúa. Xin cho con luôn nhận ra và sống với anh em mình một cách chân thật, không giả dối; vì chỉ có sự chân thật mới là chân lý và là con đường  của Chúa mà con đang bước theo.

Thứ Tư, 8 tháng 10, 2014

Sống Lạc Quan

Lời Chúa:


9 "Thế nên Thầy bảo anh em: anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở cho. 11 Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn mà cho nó? 12 Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp? 13 Vậy nếu anh em vốn là những kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao?"( Lc 9-13)


Năm 1989,một cuộc thi toán quốc tế đã được tổ chức cho các thiếu nhi 13 tuổi thuộc sáu quốc gia trên thế giới. Kết quả cuộc thi đó cho thấy giỏi toán nhất là các em Ðại Hàn, kế đó là các em Tây Ban Nha, Anh Quốc, Ailen, Canada và đội sổ là các thiếu nhi Hoa Kỳ.
Song song với cuộc thi toán ấy, người ta cũng làm một cuộc thăm dò với chính các thiếu nhi cũng thuộc lứa tuổi ấy. Người ta đặt một câu khẳng định như sau: "Tôi là người giỏi toán". Kết quả cuộc thăm dò cho thấy lạc quan nhất là các trẻ em Hoa Kỳ và bi quan nhất lại chính là các em Ðại Hàn. Gần 70% các em Hoa Kỳ tự nhận mình là giỏi toán trong khi đó chỉ có khoảng 20% các em Ðại Hàn tự nhận mình có thực tài.
Qua cuộc thi toán và thăm dò trên đây, người ta thấy rằng có thể các thiếu nhi Hoa Kỳ không phải là những trẻ em giỏi toán, nhưng chúng đã tiếp thu rất kỹ bài học về tính lạc quan do các thầy cô không ngừng giảng dạy tại trường. Nhiều nhà giáo dục người Mỹ muốn chứng minh rằng nghiện ngập, chửa hoang, bỏ học và hầu hết các tệ đoan xã hội khác đều có thể được giảm bớt nếu con người biết sống lạc quan, nghĩa là biết tự nhận và cảm thấy mình là những con người tốt.


Suy niệm:
Lạc quan là đức tính cơ bản nhất để thành công trong cuộc sống. Có tin tưởng nơi chính mình, có tin đời, có tín nhiệm nơi người khác, người ta mới dám bắt tay vào việc. Ngay cả khi gặp thất bại, thử thách, người lạc quan cũng không lùi bước, bỏ cuộc.
Trong cuộc sống đức tin, lạc quan là một trong những nhân đức quan trọng nhất. Người tín hữu lạc quan là người luôn đặt tất cả tin tưởng nơi Thiên Chúa. Người tín hữu lạc quan là người không bao giờ thất vọng về chính mình. Người tín hữu lạc quan cũng là người không bao giờ thất vọng về người khác.
Ðá tảng để người tín hữu xây dựng sự lạc quan của chính mình là Tình Yêu của Thiên Chúa, một tình yêu vượt lên trên mọi tính toán, đo lường và sự tưởng tượng của con người, một tình yêu thủy chung.

Tình yêu ấy nói với con người rằng, không có một con người nào đốn mạt, yếu hèn, xấu xa đến nỗi Thiên Chúa đành phải bó tay.
Tình yêu ấy nói với con người rằng, nơi nào có tội lỗi và phản bội càng nhiều, thì nơi đó ân phúc được thi ân dồi dào hơn.
Tình yêu ấy nói với con người rằng, đau khổ, cái chết chưa là tận cùng mà là khởi đầu của vinh quang, của sự sống. Tình yêu ấy mạnh hơn sự chết, tình yêu ấy không bao giờ bỏ cuộc, đầu hàng.

Sự lạc quan đến nhẹ nhàng trong những lúc đau khổ nhất. Tựa như làn gió mát thoảng qua giữa trưa hè oi bức. Lạc quan, đặt hết niềm tin vào Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta bước qua ranh giới của sự sống, cái chết, làm cho bất hạnh hóa ra nhẹ nhàng. 

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho con luôn biết Chúa là nơi con hy vọng, con cậy trông, con yêu mến. Xin cho mỗi bước đi trong đời sống con luôn có Chúa cùng đi. Xin cho mọi thử thách xảy đến với con đều do ý Chúa và xin cho con vượt qua thử thách đó trong lòng tin, lòng cậy và lòng mến Chúa. 

Ném đá

Chứng kiến cảnh đánh ghen của phụ nữ ngày nay, mới thấy sự độc ác còn hơn thời xa xưa. Hai ba phụ nữ lực lưỡng, người nắm tóc, người lột hết quần áo trên thân thể người đàn bà bị cho là ngoại tình, đánh tới tấp  vào thân thể đã lả đi không có chút khả năng tự vệ mới thấy hết mức độ dã man của con người thời đại tiên tiến.

Nhớ lại câu chuyện  người đàn bà ngoại tình bị ném đá của 2000 năm trước, thì nay người ta "trị tội" kẻ ngoại tình "văn minh" hơn và mức độ dã man thì phải gọi là "để đời" cho hậu thế.
Nếu là ném đá, người bị tội chịu nhục và đau đớn đến chết là xong( nếu có tay đàn ông nào đó mạnh tay thì cú ném đó chắc chắn là chấn thương sọ não và chết ngay, hết đau đớn!)
Còn xét về đánh ghen thời nay thì kinh khủng hơn nhiều. Ngoài sự nhục nhã và đau đớn thì cái nhục ngày nay dai dẳng và khó chịu đựng hơn. Lõa lồ trước mặt con cái, người thân, bàn dân thiên hạ; là câu chuyện thời sự lâu dài, mọi lúc, mọi nơi( ai mà chịu nổi?) Cái kinh khủng thứ hai là không chết ngay nhưng bảo đảm là thương tật nội, ngoại thương đều nặng, có khi là tàn phai nhan sắc, thương tật suốt đời. Là phụ nữ họ có thể chịu thiệt thòi nhiều thứ nhưng lấy đi vẻ đẹp của họ, vẻ đẹp của người mẹ trước mắt các con của mình là điều khó chấp nhận. Cái chết dần mòn này mới đáng sợ.

“Hòn đá vật chất chỉ ném xa cùng lắm là ít thước và chỉ làm tổn hại phần thể lý. Hòn đá tinh thần ném đi có thể có thể giết chết cả gia đình, cả tập thể rộng lớn người bị ném.
Cuộc sống ngày nay đã làm cho con người khó phân định đâu là thiên, đâu là ác. Người ta có thể "ném đá" bất cứ ai, bất cứ hoàn cảnh nào khi đối phương có hành vi chống đối, không thỏa hiệp với việc làm sai trái của họ.
“Ta đang ném đá những người ta nghĩ là kẻ thù của bản thân ta, của gia đình ta, của cộng đoàn ta, của tôn giáo ta…
“Ta đang ném đá những anh chị em không cùng quan điểm, không cùng chính kiến, không cùng tôn giáo… Ta đang ném đá đồng bào, đồng đạo… Ta ném đá cấp trên, cấp dưới, giáo hội, giáo xứ. Một số cá nhân hoặc tập thể giáo dân ném đá chủ chăn. 
“Chúng ta đang ''ném đá" lẫn nhau.
“Chỉ một động tác nhẹ nhàng đã có thể sát hại uy tín, tinh thần và cả thể xác người bị ném đá. 
Vậy thì bạn ơi,
“Hãy buông bỏ “hòn đá” và rút lui khỏi hiện trường kết án. Hãy ngưng ngay những biểu hiện kết án nhau trong gia đình – cộng đoàn – tôn giáo – xã hội – trong tư tưởng – lời nói –  lối sống… Để giao hoà với Chúa, hãy tìm đến toà hoà giải xưng thú loại tội phản chứng Tin Mừng này. Để giao hoà với anh chị em đồng bào, đồng đạo. Hãy tích cực đi bước bước đầu hoà giải cho dù phải xé lòng, thì đó chính là tinh thần của người Kitô hữu; là tinh thần của đường hẹp, là cùng tháp tùng Đức Giêsu lên Giêrusalem.”

Trong cuộc đời có ai chắc rằng mình không có lúc ngã lòng không? Nếu điều đó xảy ra, bạn có can đảm "cầm đá ném" người phụ nữ ngoại tình nào đó không? Chắc chắn là không rồi! Vậy thì, hãy chọn cho mình cách sống, để xứng đáng là tạo vật đẹp nhất vũ trụ mà Chúa Cha đã tạo thành." Những gì không thuộc về Thiên Chúa là thuôc về Satan!

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

Lòng nhân

Thứ Hai Tuần XXVII Mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 10,30-37

30 Chúa Giêsu nói tiếp:"Một người đi từ Giêrusalem xuống Giêricô, và rơi vào tay bọn cướp; chúng bóc lột người ấy, đánh nhừ tử rồi bỏ đi, để người ấy nửa sống nửa chết. 31 Tình cờ một tư tế cũng đi qua đường đó, trông thấy nạn nhân, ông liền đi qua. 32 Cũng vậy, một trợ tế khi đi đến đó, trông thấy nạn nhân, cũng đi qua. 33Nhưng một người xứ Samaria đi đường đến gần người ấy, trông thấy và động lòng thương. 34 Người đó lại gần, băng bó những vết thương, xức dầu và rượu, rồi đỡ nạn nhân lên lừa mình, đưa về quán trọ săn sóc. 35 Hôm sau, lấy ra hai quan tiền, ông trao cho chủ quán mà bảo rằng: 'Ông hãy săn sóc người ấy và ngoài ra, còn tốn phí hơn bao nhiêu, khi trở về, tôi sẽ trả lại ông'. 36 Theo ông nghĩ, ai trong ba người đó là anh em của người bị rơi vào tay bọn cướp?" 37 Người thông luật trả lời: "Kẻ đã tỏ lòng thương xót với người ấy". Và Chúa Giêsu bảo ông: "Ông cũng hãy đi và làm như vậy".

Một người Nga, sau khi mãn tù, đã kể lại tâm trạng mình như sau: Dáng vẻ bên ngoài của tôi xấu xí đến độ không có ai muốn gần tôi. Trong thời gian lao động cải tạo, thay vì làm trại chung với các trại viên khác, tôi đã tự giam mình dưới hầm... Tình cờ một tai nạn xảy ra, khiến tôi bị gù lưng.
Một ngày kia, có một cậu bé nhìn tôi thật lâu rồi hỏi một cách ngây thơ: "Chú ơi, chú mang cái gì trên lưng thế?". Tôi nghĩ rằng cậu bé chế nhạo tôi, dù vậy tôi bình thản trả lời: "Cục bướu đấy cháu ạ".
Tôi chờ đợi cậu be tiếp tục trò chơi gian ác của nó... Nhưng không, nó nhìn tôi một cách trìu mến và nói: "Không phải thế đâu chú ạ. Chúa là tình yêu. Ngài không cho ai hình thù kỳ dị cả. Không phải chú có cục bướu đâu. Chú đang mang trên lưng một cái hộp đó. Trong cái hộp, có dấu đôi cánh của Thiên Thần... Rồi một ngày nào đó, cái hộp mở ra và chú sẽ bay lên trời với đôi cánh đó". Ý nghĩ ngộ nghĩnh của cậu bé đã làm tôi sung sướng đến khóc thành tiếng.


Suy niệm:

Tháng Mân Côi, chúng ta được mời gọi hãy siêng năng lần hạt. Lần hạt Mân Côi, là lần theo bước Chúa, nhờ nhìn ngắm gương Mẹ, để trong mọi hoàn cảnh, dám cùng Mẹ thân thưa: “này tôi là tôi tớ Chúa. Tôi xin vâng như lời thiên thần truyền”

Cầu nguyện:

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết noi gương Mẹ, sẵn sàng bỏ ý riêng mình, để chọn ý Chúa, dù có lúc Ý Chúa làm chúng con đớn đau, không chịu đựng nổi. Xin biến đổi để chúng con biết nhìn ngắm con người và vạn vật chung quanh, đâu đâu cũng tươi đẹp giống hình ảnh của Thiên Chúa. Xin cho con thành công cụ mà Chúa muốn con trở thành để mỗi ngày con sống có thể đem lại hạnh phúc, niềm vui cho mọi người chung quanh con.

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2014

Niềm vui Phúc Âm- Kho tàng vô giá

Thứ Bảy Tuần XXVI Mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 10,17-24
17 Khi ấy, bảy mươi hai ông trở về vui mừng và nói rằng: "Thưa Thầy, nhân danh Thầy thì cả ma quỷ cũng vâng phục chúng con". 18 Người bảo: "Ta đã thấy Satan từ trời sa xuống như luồng chớp. 19 Này Ta đã ban cho các con quyền giày đạp rắn rết, bọ cạp, mọi quyền phép của kẻ thù, và không có gì có thể làm hại được các con. 20 Dù vậy, các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời". 21 Lúc đó, Chúa Giêsu đầy hoan lạc trong Chúa Thánh Thần, Người nói: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người thông thái khôn ngoan biết những điều này, nhưng đã tỏ cho những kẻ đơn sơ. Vâng, lạy Cha, đó là ý Cha đã muốn thế. – 22 Cha Ta đã trao cho Ta mọi sự. Không ai biết Chúa Con là ai, ngoài Chúa Cha; cũng không ai biết Chúa Cha là Đấng nào, ngoài Chúa Con, và những người được Chúa Con muốn tỏ cho biết". 23 Rồi Chúa Giêsu quay lại phía các môn đệ và phán: "Hạnh phúc cho những con mắt được xem những điều các con xem thấy, 24 vì chưng, Thầy bảo các con: Có nhiều tiên tri và vua chúa đã muốn xem những điều các con thấy, mà chẳng được xem, muốn nghe những điều các con nghe, mà đã chẳng được nghe".
"Các con chớ vui mừng vì các thần phải vâng phục các con; nhưng hãy vui mừng vì tên các con đã được ghi trên trời." (Lc 10,20)
‘Người sai các ông đi rao giảng Nước Thiên Chúa và chữa lành bệnh nhân. Người nói : ‘Anh em đừng mang gì đi đường, đừng mang gậy, bao bị, lương thưc, tiền bạc, cũng đừng có hai áo’ (Lc 9,2.3). Đây là mạc khải chói ngời định hướng cả đời. Từ hôm ấy trở đi sứ mệnh của ngài rõ ràng : trở về triệt để và chân thành với Phúc Âm, đúng như Phúc Âm Chúa Giêsu đã truyền giảng. Cần phục hồi trong thế giới con đường và lối sống của Chúa Giêsu và của các Tông đồ được các sách Phúc Âm miêu tả. Khi viết quy luật cho anh em, ngài khởi sự : ‘Quy luật và đời sống của anh em hèn mọn là tuân giữ Phúc Âm của Chúa Giêsu Kitô’.
Suy niệm:
Hôm nay Giáo Hội kính nhớ thánh Phanxicô Assisi- vị thánh tôi hằng ngưỡng mộ, yêu mến, là tấm gương của cuộc đời tôi. Cuộc đời Thánh Phanxicô là một bài học tuyệt đẹp về Phúc Âm; là hình ảnh mà Chúa muốn chúng ta đi theo. Noi gương thánh nhân, tôi cố gắng mỗi ngày sống như Ngài, sống yêu thương, sống đơn giản bỏ qua mọi vật chất níu kéo tầm thường để sống vì Chúa, vì kho tàng mà Chúa dành sẵn trên trời cho chúng ta. Đó là Nước Trời mà tôi hằng ao ước.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin ban cho con một lòng tin mạnh mẽ, một trái tim biết yêu thương, một tâm hồn rộng mở để sống với mọi người chung quanh con theo cách mà Chúa muốn nơi con.


Hiền lành và khiêm nhượng.


Ngày 04/10: Thánh Phanxicô Assisi
Lời Chúa: 
 Mt 11,25-30
25 Khi ấy, Chúa Giêsu lên tiếng nói rằng: "Lạy Cha là Chúa trời đất, Con xưng tụng Cha, vì Cha đã giấu không cho những người hiền triết và khôn ngoan biết những điều ấy, mà lại mạc khải cho những kẻ bé mọn. 26 Vâng, lạy Cha, vì ý Cha muốn như vậy.
27 "Mọi sự đã được Cha Ta trao phó cho Ta. Và không ai biết Con, trừ ra Cha. Và cũng không ai biết Cha, trừ ra Con và kẻ Con muốn mạc khải cho.
28 "Tất cả hãy đến với Ta, hỡi những ai khó nhọc và gánh nặng, Ta sẽ nâng đỡ bổ sức cho các ngươi. 29 Hãy mang lấy ách của Ta và hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an. 30 Vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thì nhẹ nhàng".
"Hãy học cùng Ta, vì Ta dịu hiền và khiêm nhượng trong lòng, và tâm hồn các ngươi sẽ gặp được bình an." (Mt 11,29)

Lạn Tương Như được phong làm tướng quốc. Liêm Pha cậy mình có nhiều công hơn mà lại bị đứng dưới, nên tức giận hăm he hễ gặp mặt Tương Như là giết đi. Tương Như vì thế cứ lánh mặt mãi... Một hôm Tương Như ra ngoài, gặp toán lính tiền đạo của Liêm Pha, vội sai tên đánh xe đi tránh vào trong ngõ, đợi Liêm Pha đi qua rồi mới đi ra. Bọn xá nhân thấy thế càng giận  bèn họp nhau hỏi Tương Như :
          - Chúng tôi bỏ nhà cửa, xa thân thích đến đây hầu ngài, tức coi ngài là bậc thượng phu nên mến mà theo. Nay ngài cùng Liêm tướng quân cùng hàng mà hạng thứ lại ở trên. Liêm Pha dọa, ngài đã không báo lại, đã tránh ở triều, nay lại tránh ở ngoài đường. Sao ngài lại sợ quá thế vậy ? Chúng tôi lấy làm xấu hổ, vậy xin đi không ở nữa.
          Tương Như nói :
          - Các ngươi xem tướng quân có hơn được vua Tần không ?
          Bọn xá nhân đáp :
          - Không.
          Tương Như nói :
          - Lấy cái oai của vua Tần, thiên hạ ai dám chống, mà Tương Như này dám mắng giữa triều đình, lại làm nhục cả quần thần nữa.  Tương Như dẫu hèn, há lại sợ một Liêm tướng quân ư ? Nhưng ta nghĩ Tần sở dĩ không dám đánh Triệu là vì e có ta và Liêm tướng quân. Nay hai con hổ tranh nhau, thế không cùng sống. Tần nghe tin, tất thừa cơ đánh Triệu. Ta sở dĩ chịu nhục tránh Liêm tướng quân là coi việc nước là trọng và thù riêng là khinh vậy thôi.
          Bọn xá nhận mọp lạy mà rằng :
          - Tiểu nhân chúng tôi trí hẹp làm gì hiểu nổi đại chí của tướng công.
          Liêm Pha khi nghe thuật lại việc làm của Tương Như cả thẹn mà rằng :”Ta thật còn kém Lạn Tương Như xa lắm”. Bèn đến tạ tội với Tương Như, qùi mọp mà rằng :”Tôi tính thô bạo, đội ơn tướng quân bao dung, nghĩ lấy làm hổ thẹn quá”. Tương Như đỡ dậy, nắm tay cùng khóc và kết làm bạn sống chết với nhau.
                   (Nguyễn duy Cần, Cái DŨNG của thánh nhân, 1958, tr 162-163)

Ước gì tâm hồn chúng ta luôn nhỏ bé để sống khiêm cung trước mặt Chúa. Ước gì chúng ta luôn ý thức thân phận thụ tạo bất toàn của mình để luôn sống tín thác vào Chúa như con thơ tín thác vào cha mình. Lạy Chúa Giê-su mến yêu, chúng con thật hạnh phúc vì có một Cha trên trời. Một người cha hằng yêu thương chăm sóc đến từng người con,  luôn rộng lòng tha thứ cho những lỗi phạm của con, luôn giang rộng cánh tay đón nhận con cái sau những lỗi phạm biết ăn năn trở về. Xin cho chúng con luôn ở trong ân nghĩa với Chúa. Xin đừng để thói kiêu ngạo làm chúng con xa cách Chúa. Xin giúp chúng con đừng vì những danh lợi thú mà đánh mất tình nghĩa với Chúa.

Lạy Chúa, mỗi người chúng con đều là anh em một nhà. Xin dạy chúng con biết yêu thương nhau, biết chia sẻ, nâng đỡ nhau và biết cùng nhau chúc tụng, ngợi khen và cảm tạ Chúa mỗi ngày trong đời sống chúng con.

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

Mở tai và mở lòng.


Thứ Sáu Tuần XXVI Mùa Thường Niên
Lời Chúa: 
 Lc 10,13-16
(13) Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Khốn cho ngươi, hỡi Khoradim! Khốn cho ngươi, hỡi Bétxaiđa! Vì nếu các phép lạ đã làm nơi các nguơi mà được làm tại Tia và Xiđon, thì từ lâu họ đã mặc áo vải thô, ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi. (14) Vì thì, trong cuộc Phán Xét, Tia và Xiđon sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. (15) Còn ngươi nữa, hỡi Caphácnaum, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư? Không, ngươi sẽ phải nhào xuống tận âm phủ!
(16) "Ai nghe anh em là nghe Thầy; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước từ Ðấng đã sai Thầy."


Một lão bà nọ qua đời, được các Thiên Thần mang đến tòa phán xét. Trong khi duyệt xét các hành động của bà lúc còn sống, Ðấng phán xét đã không tìm thấy bất cứ một hành động bác ái nào, ngoại trừ có một lần bà đã cho người ăn mày một củ cà rốt. Tuy nhiên, Ðấng phán xét tối cao đầy lòng nhân từ cũng xem hành động ấy có đủ sức để mang người đàn bà lên Thiên Ðàng. Dĩ nhiên, củ cà rốt sẽ được dùng như sợi xích vững để người đàn bà bám vào và leo lên các bậc trong chiếc thang dẫn về Thiên Ðàng.
Người ăn mày cũng chết vào khoảng trong thời gian ấy. Anh cũng được diễm phúc bám vào gấu áo của người đàn bà để được đưa lên Thiên Ðàng.
Một người khác cũng qua đời vào ngày hôm đó. Người này cũng níu lấy chân của người hành khất. Không mấy chốc, chiếc thang bắt đầu từ củ cà rốt mỗi lúc một dài ra đến gần như vô tận: mọi người đều níu kéo nhau để lên Thiên Ðàng. Nhưng từ trên đỉnh thang nhìn xuống, người đàn bà bỗng châu mày khó chịu. Bà thấy sợi dây mỗi lúc một dài, bà sợ nó sẽ căng ra rồi đứt chăng. Cho nên trong cơn bực tức, bà cố gắng dành riêng cho mình củ cà rốt và la lên: "Các người giang ra, đây là củ cà rốt của tôi".
Người đàn bà cố gắng giữ củ cà rốt cho riêng mình cho nên sợi dây tạo nên chiếc thang bắc lên Trời bị đứt. Bà rơi nhào xuống đất và cả đoàn người bám víu vào sợi dây ấy cũng rơi theo.

Suy niệm:
Một tác giả nào đó đã nói như sau: "Nguyên nhân của tất cả các sự dữ trên trần gian đều bắt đầu từ câu nói điều này thuộc về tôi, điều kia thuộc về tội".
Khi con người muốn chiếm giữ cho riêng mình là lúc con người cũng muốn chối bỏ và loại trừ người khác. Nhưng càng muốn chiếm giữ cho riêng mình, con người không những chối bỏ người khác mà cũng đánh mất chính bản thân mình. Tình liên đới là điều thiết yếu cho sự thành toàn của bản thân chúng ta. Càng ra khỏi chính mình để sống cho người khác, chúng ta càng gặp lại bản thân, chúng ta càng lớn lên trong tình người. Ðó là nghịch lý mà Chúa Giêsu đã nói với chúng ta: "Ai mất mạng sống mình, người đó sẽ tìm gặp lại bản thân". Hạnh phúc của bản thân chính là làm sao cho người khác được hạnh phúc.

Cầu nguyện:
Lạy Chúa, xin cho đôi mắt con luôn mở to, tai con biết lắng nghe, tim con biết thổn thức và đôi tay con luôn rộng mở để “thấy và nghe” những điều Chúa muốn nói với con qua những con người chung quanh con đang rất cần tình thương và sự chia sẻ. " Thiên Chúa là Tình Yêu", xin cho con nhận ra chân lý này mỗi ngày trong đời sống con.

ÊM ĐỀM TRIỀN MIÊN