Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

CHÚ CHIÊN BỊ LẠC

  Một chú chiên ngang ngược ngỗ nghịch kia, một hôm thấy hứng chí không muốn ăn chung với cả bầy mà lại lén đi ăn riêng và vui chơi thỏa thích.

Một cô bướm xinh đẹp bay qua quyến rũ chú chiên. Chú chiên chạy đuổi theo, đuổi theo cô bướm xa mãi, xa mãi, lạc mất đường về. trời tối dần lúc nào không hay.Cô bướm xinh đẹp bay đi đâu mất, bỏ chú chiên lạc bơ vơ một mình trong nỗi sơ hãi kinh khiếp. Xa xa văng vẳng tiến sói tru lên thật rùng rợn. Chú chiến hoảng hốt, kinh sợ, lông dựng đứng lên, sống lưng lạnh ngắt.Chú biết rằng đời chú thế là hết vì mãi mê chạy theo cô bướm xinh đẹp. Chú quá sợ hãi đến nỗi không thể nào bước đi được nữa. Đột nhiên chú chiên ngỗ nghịch chợt nghe tiếng gọi thân thương của ông chủ đàn chiên đang gọi tỉm chú. Chú mừng rỡ la lớn lên:
- Con ở đây, con ở đây ông chủ ơi!
Ông chủ bước tới, áo xống bị gai cào rách lung tung, bùn đất bê bết, máu từ những vết gai cào trên cánh tay ông chủ vẫn còn đang tươm ra. Chú chiên ngỗ nghịch mừng rỡ vô cùng nhưng chợt chú cảm thấy rất lo sợ vì trên tay ông chủ có một cây gậy thật to. Chú ta cảm thấy hối hận và chuẩn bị chìa lưng ra chờ đón một trân đòn nên thân, chú nhắm mắt lại chờ ông chủ đánh...Nhưng sao lạ quá, ông chủ đến bến chú, quỳ xuống sát cạnh mà vuốt ve chú xem thử chú có bị gì không, rồi không để chú phải đi, ông chủ vác chú lên vai mà mang về chuồng, không hề đánh đập, la mắng chú

Ông chủ chú thật tuyệt vời!
Ông chủ chú là ai vậy? Đó chính là Đức Giêsu Kitô Chúa chiên lành của chúng ta.

Từ đó về sau, chú chiên không bao giờ rồi bỏ đàn đi ăn một mình nữa, cho dù cô bướm xinh đẹp có nhiều lần tới rủ rê mời gọi.


Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

QUÁN HÀNG PHÙ THỦY- K. Badijadro Pradip

          QUÁN HÀNG PHÙ THỦY

Một phù thủy
Mở quán hàng nho nhỏ
"Mời vào đây
Ai  mua gì cũng có"

Tôi là khách đầu tiên
Từ bên trong
Phù thủy ló ra nhìn
"Anh muốn gì?"

"Tôi muốn mua Tình yêu, 
Mua Hạnh phúc, sự Bình yên, Tình bạn!"

"Hàng chúng tôi chỉ bán cây non
Còn quả chín, anh phải trồng, Không bán!"


Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

SỐNG THANH THẢN GIỮA ĐỜI



Một người không tốt với bạn , bạn không nên quá bận tâm .
Trong cuộc sống của bạn, không ai có nghĩa vụ phải cư xử tốt với bạn trừ cha mẹ.
Còn với những người tốt với bạn, bạn nên trân trọng và biết ơn điều đó. 
Nhưng bạn cũng cần phải có chút đề phòng bởi mỗi người khi làm bất cứ việc gì đều có mục đích riêng của họ .
Hãy nhớ, họ tốt với bạn không đồng nghĩa với việc họ phải quý mến bạn.
Không có ai là không thể thay thế, không có vật gì thuộc hoàn toàn sở hữu của bạn.
Vì thế, nếu sau này người bạn yêu thương không còn ở bên,
hay họ không còn là nơi bạn có thể đặt niềm tin, bạn cũng đừng bi lụy. 
Sinh mệnh con người thực sự ngắn ngủi, bạn đừng để mỗi ngày trôi đi vô ích.
Người ta tham vọng sống lâu nhưng bạn chỉ cần sống hạnh phúc mỗi ngày.
Hãy trân trọng và yêu lấy cuộc sống hiện tại của bạn.
Trên đời này không có gì là nhất cả,
tình yêu chỉ là cảm giác bất chợt đi qua cuộc đời bạn,
nhưng nó sẽ theo thời gian và lòng người mà thay đổi.
Nếu như người đó rời xa bạn, bạn hãy học cách chờ đợi.
Hãy để thời gian rửa sạch vết thương,
để tâm hồn bạn lắng lại rồi nỗi đau của bạn cũng sẽ dần biến mất.
Bạn đừng mơ ước một tình yêu hoàn hảo,
cũng đừng thổi phồng nỗi đau khi nó không còn. 
Bạn có thể bắt mình phải giữ chữ tín,
nhưng không thể yêu cầu người khác làm thế với mình.
Bạn có thể yêu cầu bản thân phải đối đãi tốt với người,
nhưng bạn không thể kì vọng người ta sẽ làm ngược lại.
Khi bạn tốt với họ, họ không có nghĩa vụ phải tốt lại với bạn.
Hãy nhớ điều này nếu không bạn sẽ luôn gặp ưu phiền trong cuộc sống.
Chỉ những ai có duyên phận mới trở thành người thân của nhau,
cho dù trong cuộc sống bận rộn bạn ít khi gặp mọi người,
nhưng bạn hãy trân trọng từng khoảnh khắc khi còn bên họ,
 hãy dành cho họ thời gian để yêu thương bạn hơn.

gif


                                  
                             
 

HAI CÁI ĐỒNG HỒ

 
Hai cái đồng hồ mỉa mai nhau. Đồng hồ treo tường:
- Đồ ốm o xo bại, đồ ăn không đủ no, lo không đủ ấm, đồ bị trời phạt ốm nhom ốm nhách.
Đồng hồ đeo tay cũng không vừa, chửi lại"
-Đồ cục súc, đồ cục mịch, đồ to đầu mà dại.
Đồng hồ treo tường:
- Đồ nhỏ nhít mà ranh, chuyên môn nịnh hót, bợ đít cô chủ.
Đồng hồ đeo tay:
- Nịnh hót, bợ đít rứa mới được cô chủ yêu thương âu yếm đeo quanh cổ tay, chứ còn như mi thì: Xí..." đồ dài lưng đầy bụi , ăn no nằm hoài!
Đồng hồ treo tường tức khí:
- Đừng tưởng ông nội mi đây là đồ bỏ nghe con, khi nào cô chủ ở nhà thì đều liếc mắt nhìn ông nội mi đây thôi nghe con. Còn mi hả, mỗi khi đi làm về thì bị cô chủ kéo ra vất chỏng chơ xuống bàn cái " rầm" ha...ha...ha...tức không con!
Đồng hồ đeo tay khóc bù lu, bù loa:
- Đồ già cỗi, đồ gớm giếc, đồ ...
Cả hai cái đồng hồ cứ cãi nhau hoài, không ai chịu ai. Cuối cùng cả hai đành nhờ cô chủ nhỏ phân xử xem cô yêu thương ai hơn và ai là đồ vô dụng, bị ghét bỏ.
Cô chủ nhỏ tươi cười nhẹ nhàng:
- Chị thương mến cả hai như nhau vì mỗi cái đều có chức năng và công dụng riêng, cà hai đều có ích với chị. Khi ra đường, chị phải đeo đồng hồ đeo tay để biết giờ giấc, còn khi về nhà thì chị xem đồng hồ treo tường để biết thời gian. Ai cũng có ích hết
               Ồ, thì ra là vậy!
Cả hai, giờ đây mới hiểu ra, mới thông cảm nhau và mến thương cô chủ nhỏ hơn.
Trong cuộc đời, mỗi khi chưa hiểu rõ vấn đề gì thì nên nhẹ nhàng, ôn hòa tìm hiểu bạn nhé, chứ đừng có chỉ căn cứ vào ý kiến chủ quan của mình mà khích bác, cãi nhau bạn nhé!

  

Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

PHẢI CHI...!

PHẢI CHI...!
Tôi đang đi ăn xin từ nhà nọ đến nhà kia trên con đường làng, thì cỗ xe bằng vàng của Ngài xuất hiện từ xa như trong một giấc mơ huy hoàng, và tôi ngỡ ngàng không biết vị vua của các vua đó là ai...
Niềm hy vọng trào dâng trong tôi và tôi thầm nghĩ: như vậy là chấm dứt những ngày u ám đời tôi. Thế là tôi sẵn sàng ngả tay chờ đón của bố thí rộng lượng và những ân huệ dồi dào...Cỗ xe dừng lại...đôi mắt Ngài chăm chú nhìn tôi và Ngài bước xuống xe mỉm cười. Tôi cảm thấy vận hội tốt lành cuối cùng đã đến với đời tôi...
Thình lình, Ngài ngả tay và nói:" Có gì cho ta không?". Phải chăng đó là trò đùa, vì nhà vua lại ngả tay xin một người ăn mày? Cuối cùng tôi cũng moi trong bị của tôi một hạt lúa mì bé tí và tôi cho Ngài.
Ôi! Tôi vô cùng ngạc nhiên, lúc chiều tối, khi trút đồ trong bị ra, tôi trông thấy một hạt vàng óng ánh nằm giữa những hạt lúa khác. Tôi đã khóc cách đắng cay.
Phải chi tôi đã có can đảm cho đi tất cả! - Dịch từ Internet, truyện" The story of the older Son"(Lc 15, 11-23)

Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

Ném đá


Chứng kiến cảnh đánh ghen của phụ nữ ngày nay, mới thấy sự độc ác còn hơn thời xa xưa. Hai ba phụ nữ lực lưỡng, người nắm tóc, người lột hết quần áo trên thân thể người đàn bà bị cho là ngoại tình, đánh tới tấp  vào thân thể đã lả đi không có chút khả năng tự vệ mới thấy hết mức độ dã man của con người thời đại tiên tiến.
Nhớ lại câu chuyện  người đàn bà ngoại tình bị ném đá của 2000 năm trước, thì nay người ta "trị tội" kẻ ngoại tình "văn minh" hơn và mức độ dã man thì phải gọi là "để đời" cho hậu thế.
Nếu là ném đá, người bị tội chịu nhục và đau đớn đến chết là xong( nếu có tay đàn ông nào đó mạnh tay thì cú ném đó chắc chắn là chấn thương sọ não và chết ngay, hết đau đớn!)
Còn xét về đánh ghen thời nay thì kinh khủng hơn nhiều. Ngoài sự nhục nhã và đau đớn thì cái nhục ngày nay dai dẳng và khó chịu đựng hơn. Lõa lồ trước mặt con cái, người thân, bàn dân thiên hạ; là câu chuyện thời sự lâu dài, mọi lúc, mọi nơi( ai mà chịu nổi?) Cái kinh khủng thứ hai là không chết ngay nhưng bảo đảm là thương tật nội, ngoại thương đều nặng, có khi là tàn phai nhan sắc, thương tật suốt đời. Là phụ nữ họ có thể chịu thiệt thòi nhiều thứ nhưng lấy đi vẻ đẹp của họ, vẻ đẹp của người mẹ trước mắt các con của mình là điều khó chấp nhận. Cái chết dần mòn này mới đáng sợ.
Trong cuộc đời có ai chắc rằng mình không có lúc ngã lòng không? Nếu điều đó xảy ra, bạn có can đảm "cầm đá ném" người phụ nữ ngoại tình nào đó không? Chắc chắn là không rồi! Vậy thì bạn ơi, hãy chọn cho mình cách sống, để xứng đáng là tạo vật đẹp nhất vũ trụ mà Chúa Cha đã tạo thành." Những gì không thuộc về Thiên Chúa là thuôc về Satan!

CỬA HÀNG SỰ THẬT

                  
  CỬA HÀNG SỰ THẬT

Tôi khó mà tin ở con mắt của tôi khi đứng trước cửa hàng mang tên : CỬA HÀNG SỰ THẬT. Ở đây người ta bán sự thật.
Cô bán hàng lễ phép hỏi tôi thích loại sự thật nào: Sự thật hoàn toàn? Sự thật một phần? Đương nhiên là sự thật hoàn toàn. Đối với tôi, không có lừa dối, không có đồ giả, không có hợp lý hóa. Tôi muốn sự thật nguyên thủy, trong sáng, trọn vẹn. Cô bán hàng chỉ cho tôi đến một dãy khác, nơi bán sự thật trọn vẹn.
Anh bán hàng chỉ tay vào nhãn hiệu, anh nói:" Thưa ông, giá cả rất cao." Tôi hỏi:" Bao nhiêu?" Với bất cứ giá nào, tôi cũng muốn có sự thật trọn vẹn. Anh nói:" Nếu ông muốn lấy món này, suốt cuộc đời ông, ông sẽ mất tất cả an bình."
Buồn bã tôi đi ra khỏi gian hàng.
Tôi còn đang đi tìm cây dù cho các điều tin tưởng không lay chuyển nổi của tôi.

TRÁI TIM TÔI ĐÃ ĐẾN ĐÓ TRƯỚC!

                                  TRÁI TIM TÔI ĐÃ ĐẾN ĐÓ TRƯỚC!

Người đàn ông nọ quyết định thực hiện một chuyến hành hương đến một ngôi đền trên đỉnh Hymalaya vào mùa đông. Bất chấp thời tiết lạnh giá, ông vẫn kiên trì thực hiện chuyến đi của mình.
Trên đường đi, ông gặp một người khách bộ hành khác. Hai người vừa đi vừa trò chuyện. Sau khi nghe mục đích chuyến đi của ông, người kia can ngăn:
- Anh bạn ơi! Làm sao anh có thể đến được ngôi nhà ấy trong thời tiết giá lạnh thế này?
Người hành hương nhìn người bộ hành rồi vui vẻ trả lời:
- Không sao đâu anh bạn ạ! Tôi sẽ đến được đó rất dễ dàng vì trái tim tôi đã đến đó trước rồi!
Bên trong mỗi người đều ẩn chứa một sức mạnh khổng lồ có thể giúp chúng ta vượt qua mọi trở ngại và vươn tới thành công. Và điều ta cần làm để duy trì sức mạnh to lớn ấy là phải tin vào chính mình.

ÊM ĐỀM TRIỀN MIÊN