Mù và tin
Thứ Sáu sau Chúa Nhật I Mùa Vọng
Lời Chúa:
"Có hai người mù đi theo kêu lên rằng:
'Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi!'" (Mt 9,29)
Mt 9, 27-31
27 Đang
khi Chúa Giêsu ra khỏi nơi đó, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng:
"Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi!" 28 Khi
Chúa Giêsu về tới nhà, thì hai người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ:
"Các anh có tin là tôi làm được điều ấy không?" Họ đáp: "Thưa
Ngài, chúng tôi tin." 29 Bấy giờ Người sờ vào mắt họ
và nói: "Các anh tin thế nào thì được như vậy." 30 Mắt
họ liền mở ra. Người nghiêm giọng bảo họ: "Coi chừng, đừng cho ai
biết!" 31 Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người
trong khắp cả vùng.
Mù
có nhiều loại: mù mắt, mù chữ… nhưng có một thứ mù tệ hại hơn hết thảy, mù
không nhận biết Chúa đó là mù tâm hồn. Mù thể lý còn có thể chữa nhưng mù tâm
hồn thì nguy hiểm vô cùng. Vì thường khi ta không nhận ra mình mù mà chỉ thấy
người khác mù thôi. Chúa Giêsu chính là ánh sáng, vì chỉ khi ở trong Chúa chúng
ta mới thực sự là người sáng mắt.
Lạy
Chúa, xin cho con luôn bước đi trong ánh sáng của Chúa, xin cho con có cái nhìn
của Chúa để con có thể nhìn con người và vạn vật trong trời đất bằng cái nhìn
yêu thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét