Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

Mua lấy Thiên Đàng

MUA LẤY THIÊN ĐÀNG.

Một người kia suốt đời chỉ lo thu gom tiền bạc, cho nên rất giàu. Khi chết, ông còn ôm túi vàng theo mình đi sang cuộc sống bên kia. Đi một hồi ông thấy đói. Bỗng ông thấy một quán ăn bên đường, liền ghé vào. Vì hà tiện,ông hỏi người chủ quán:

- Tô cơm nhỏ này giá bao nhiêu?

- Chỉ một đồng thôi.

- Còn tô lớn kia?

- Cũng chỉ một đồng thôi.

Thấy rẻ, ông gọi luôn hai tô lớn. Nhưng người chủ quán bảo:

- Ở đây chỉ xài loại tiền "cho đi" thôi. Ông có không?

Người hà tiện chỉ vào túi vàng của mình. Nhưng chủ quán nói:

- Đó chỉ là thứ tiền "lấy vào". Ở đây không xài được.

- Thế tiền cho đi là tiền gì?

- Khi còn sống, mỗi lần ông cho ai bao nhiêu đồng thì ông được ban lại bấy nhiêu đồng loại tiền "cho đi".

Ông nhà giàu lục lọi khắp nơi trong mình nhưng chẳng có đồng nào thuộc loại tiền "cho đi" cả. Thế là ông phải nhịn đói.


"Quả thế, con cái đời này khôn khéo hơn con cái ánh sáng khi xử sự với người đồng loại." (Lc 16,8)

Sự trao tặng nào cũng là một mất mát: mất mát một chút tiền của, mất mát một ít thì giờ. Sự mất mát càng lớn, thì quà tặng càng có giá trị. Mất mát, thua thiệt một phần để cho người khác được niềm vui hạnh phúc đó là tất cả ý nghĩa của sự cho đi.
Càng trao ban, càng mất mát, chúng ta càng được nhận lãnh. Đó là nghịch lý của người Kitô hữu.

Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sử dụng ân huệ Chúa ban là tài năng, là thời giờ và sức khỏe để phụng sự Chúa. Xin ban cho chúng con nghị lực để chúng con luôn tìm kiếm và thực thi ý Chúa trong cuộc sống. Xin cho con biết dùng cuộc sống đời này để mua lấy cuộc sống đích thực nơi quê trời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ÊM ĐỀM TRIỀN MIÊN