Thứ Hai, 24 tháng 6, 2013

HAI CÁI ĐỒNG HỒ

 
Hai cái đồng hồ mỉa mai nhau. Đồng hồ treo tường:
- Đồ ốm o xo bại, đồ ăn không đủ no, lo không đủ ấm, đồ bị trời phạt ốm nhom ốm nhách.
Đồng hồ đeo tay cũng không vừa, chửi lại"
-Đồ cục súc, đồ cục mịch, đồ to đầu mà dại.
Đồng hồ treo tường:
- Đồ nhỏ nhít mà ranh, chuyên môn nịnh hót, bợ đít cô chủ.
Đồng hồ đeo tay:
- Nịnh hót, bợ đít rứa mới được cô chủ yêu thương âu yếm đeo quanh cổ tay, chứ còn như mi thì: Xí..." đồ dài lưng đầy bụi , ăn no nằm hoài!
Đồng hồ treo tường tức khí:
- Đừng tưởng ông nội mi đây là đồ bỏ nghe con, khi nào cô chủ ở nhà thì đều liếc mắt nhìn ông nội mi đây thôi nghe con. Còn mi hả, mỗi khi đi làm về thì bị cô chủ kéo ra vất chỏng chơ xuống bàn cái " rầm" ha...ha...ha...tức không con!
Đồng hồ đeo tay khóc bù lu, bù loa:
- Đồ già cỗi, đồ gớm giếc, đồ ...
Cả hai cái đồng hồ cứ cãi nhau hoài, không ai chịu ai. Cuối cùng cả hai đành nhờ cô chủ nhỏ phân xử xem cô yêu thương ai hơn và ai là đồ vô dụng, bị ghét bỏ.
Cô chủ nhỏ tươi cười nhẹ nhàng:
- Chị thương mến cả hai như nhau vì mỗi cái đều có chức năng và công dụng riêng, cà hai đều có ích với chị. Khi ra đường, chị phải đeo đồng hồ đeo tay để biết giờ giấc, còn khi về nhà thì chị xem đồng hồ treo tường để biết thời gian. Ai cũng có ích hết
               Ồ, thì ra là vậy!
Cả hai, giờ đây mới hiểu ra, mới thông cảm nhau và mến thương cô chủ nhỏ hơn.
Trong cuộc đời, mỗi khi chưa hiểu rõ vấn đề gì thì nên nhẹ nhàng, ôn hòa tìm hiểu bạn nhé, chứ đừng có chỉ căn cứ vào ý kiến chủ quan của mình mà khích bác, cãi nhau bạn nhé!

  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

ÊM ĐỀM TRIỀN MIÊN