Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?"( Lc 17, 18)
Luca 17,11-19
11 Trên đường lên
Giêrusalem, Chúa Giêsu đi qua biên giới giữa hai miền Samaria và Galilê.
12 Lúc Người vào một
làng kia, thì có mười người phong hủi đón gặp Người. Họ dừng lại đằng xa
13 và kêu lớn tiếng:
"Lạy Thầy Giêsu, xin dủ lòng thương chúng tôi!"
14 Thấy vậy, Chúa
Giêsu bảo họ: "Hãy đi trình diện với các tư tế". Đang khi đi thì họ
đã được sạch.
15 Một người trong
bọn, thấy mặt được khỏi, liền quay trở lại và lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa.
16 Anh ta sấp mình
dưới chân Chúa Giêsu mà tạ ơn.Anh ta lại là người Samari.
17 Chúa Giêsu mới nói:
"Không phải cả mười người đều được sạch sao? Thế thì chín người kia đâu?
18 Sao không thấy họ
trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?"
19 Rồi Người nói với
anh ta: "Đứng dậy về đi! Lòng tin của anh đã cứu chữa anh".
Suy niệm:
Trong mười người phong cùi được Chúa Giêsu chữa lành bệnh, chỉ
có một người quay lại “ lớn tiếng tôn vinh Thiên Chúa” người đó lại là người
dân ngoại Samaria. Còn 9 người Do Thái kia cũng được chữa lành bệnh, thế nhưng
không ai trở lại, không một lời cám ơn Chúa Giêsu.
Trong chúng ta, đã nhiều lần thờ ơ, lãnh đạm trước những hồng
ân, quà tặng kỳ diệu của Thiên Chúa ban. Chúng ta thường “ ỷ lại” vì mình là
con cái của Thiên Chúa, quen với việc nhận nhiều ân huệ của Thiên Chúa ban mà
không xem trọng những ân huệ được ban tặng đó. Rồi khi gặp biến cố, chúng ta
thường quay ra trách móc, ngã lòng với Đấng đã cho chúng ta những điều còn
nhiều hơn cái chúng ta xin.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, trong cuộc sống hàng ngày con thường vô tâm quên mất
Chúa.
Xin giúp chúng con luôn khiêm tốn, nhạy bén mà nhận ra những ơn
lành Chúa ban.
Xin cho con biết giới hạn của chính mình: con chẳng là gì trước
mặt Chúa.
Xin cho mọi việc lớn nhỏ trong đời, con đều có Chúa dẫn dắt con.
Và mỗi ngày cho môi miệng, tâm trí con thốt lên: “ Tất cả là
hồng ân Chúa ban, con tạ ơn và ngợi khen Chúa.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét